|
Trang Hoa Bien 3 |
|
|
|
Lục bát sầu
Tuyết rơi rơi giữa chiều đông thương nhớ Dệt lụa dài trinh trắng nét tình thơ Cho đồi thông rung rẫy những đợi chờ Cho tôi dệt vần thơ sầu giá buốt Không khổ sầu , không buồn lụy cho ai Như khói sương lắng đêm dài mơ nhẹ Theo bờ đê trăng xỏa tóc buôn dài Còn gì đây để hồn mơ thêm nữa Từng gio' mơ ru lạnh dáng trang đài Giử lại trong nhau màu xưa củ Một thời vụng dại chút tình thơ Giử lại trên môi điều chưa nói Ðể mãi
có nhau suốt một đời Biển mênh mông khoác y màu xanh thẳm Những sóng vờn những bọt biển đăm đăm Lạnh không biển hởi mùa đông đến Những cánh tuyết băng lạc biển nằm Thơ thẩn em đi giữa dòng sông Gió lay cành liễu tóc em bồng Lung linh ánh mắt chiều thu ấy Sông
biết không và có nhớ không Ai về nhớ chuyến đò xưa Xuôi về bến ngự mây mưa uớm sầu Dáng hình bóng ngã về đâu Ðây
không gian lộng một màu tuyết sương Hoa trôi nước chảy lửng lờ Ðò ai khua mái tách bờ lênh đênh Qua bao nhiêu bến gập ghềnh Ðón đưa vạn khách như quên chính mình Tuyết vẫn rơi , phủ đầy trên lối nhỏ Mà bóng người biền biệt ở nơi nào Ðể đêm đông ta mong người trở lại Ðã mõi mòn trong hoang lạnh trăng sao Anh là ngọn gió sao đành thổi em Mây trôi ghé lại bên thềm Nhìn
thương lá úa vỡ tim giửa đồng Thơ buồn cũng tại thơ buồn Người buồn ai cũng lệ tuôn trong lòng Khi mà ngàn giấc mộng nồng Theo mây
theo gió lòng vòng bên ai Cuộc đời muôn vạn vô hình Còn thương còn nhớ là tình trang mơ Bóng mây chỉ có đợi chờ Còn thương còn nhớ còn mờ con tim La chi em hởi bóng hình In trên ở vách nhưng tình có đâu |
|