Trang hoa bien

 

HomeThoHinh anhTon giaoForumMusicLuu Niem

 

 

 

Biển Nhớ

Biển xanh màu biếc tình ta

Cát vàng ấp ủ dẩu xa vẩn hoài

Bạc đầu sóng vổ bên ngoài

Dầu tình em khắc in hoài bóng anh

Nhìn trăng vằng vặc xuyên mành

Trăng in bóng nước, soi cành gió lay

Hứng từng bọt nước trong tay

Cùng trăng chung một bóng ai im lìm

Mình em mang một nổi niềm

Nhớ anh đêm vắng sầu thêm gợi sầu

 

 

Tương tư, Biển

 

Biển ngàn năm âm thầm chờ đơi

Mây lang thang sẽ mõi cánh quay về

Mây nào hay , năm tháng vẫn mãi mê

Chân phiêu lãng, Biển ngàn năm vẫn đợi

 

Quá nhiều điều, em muốn thốt cùng anh

Nên chưa biết, chọn ý nào mở lối

Học bao năm, một lới không biết nói

Hay viết nhiều, cũng mình hiểu mình thôi

 

 

Người tôi yêu

 

Tôi có người yêu tận phương xa

Tình yêu hai đứa thật đậm đà

Gặp nhau chỉ dám nhìn không nói

Ðêm về thao thức nhớ người ta

Thẩn thờ

 

Tôi không khóc nhưng lòng tôi tan nát

Môi tuy cười nhưng nói chẳng nên câu

Phút ưu tư lời nào nói được đâu

Vì ai đó đã làm tôi đau khổ

 

 

Người yêu ơi

Tình yêu mi phải là trái đắng

Chưa nếm mùi đã thấy tê môi

Người yêu ơi! Ðừng nói tiếng chia phôi

Em sẽ chết lịm dần trong hoang vắng

 

Chỉ mình anh

 

Quên sao được ngày nào ta sánh bước

Người vẫn còn trong nổi nhớ dịu êm

Tình em đó trao anh không thay đổi

Và tim này chỉ có mình anh thôi

 

Ngăn cách

 

Thôi thế từ đây cách biệt rồi

Hoa tình cay đắng nở trên môi

Anh về nơi ấy vui duyên mới

Còn em ở lại lệ mãi rơi

Chia tay hôm ấy tình không trọn

Anh đã đi rồi em ngẫn ngơ

Gục đầu nức nở nghe tê tái

Khóc lịm chi mình đã bơ vơ

 

Giọt nắng

 

 Giọt nắng cũ ấm êm bao lời nói  

Thuở ban đầu hai đứa đã quen nhau

Triũ hàng mi, thương lá uá phai màu

Câu kỹ niệm khắc sâu vào mộng ảo

Em chờ Thu để nghe nghìn lá đổ

Còn nơi anh phố vẫn lạnh trong đông

Hai phương trời soi tìm ánh trăng trong

Trăng mãi khuyết đôi ta không tròn vẹn

Tôi đứng lặng thẩn thờ trôi suy nghĩ

Ðời hợp tan , tan hợp mấy ai ngờ

Nếu tôi chết như ngưừi vừa quá cố

Liệu mai nầy anh còn nhớ tôi không ???

 

 

Âm Thầm

 

 Chiều nay vang bóng người thương

Quay vòng dĩ vãng vấn vương nỗi sầu

Vần thơ nhỏ tí lệ ngâu

Vẽ nét tim nhói hằn đau tình nào

Tàn canh giấc mộng xa vời

Ngỏ hồn đã lặng chơi vơi chẳng về

Thoáng nghe đâu đó ê chề

Hồn hoang chợt hỏi mình về nơi nao

Bao đêm lặng lẽ âm thầm

Miên man nổ nhớ xa xăm phương nào

Ðêm nay trời đổ mưa rào

Chao ôi kỹ niệm dạt dào con tim

Lặng thầm ôm trọn niềm riêng

Ðêm khuya lặng lẻ sầu miên man sầu

Gió đưa nổi nhớ về đâu

Mây sao nở khuyất trăng sầu đêm nay

 

 

Tơ sầu

 

Em chỉ thích làm thơ

Cho người em mộng mơ

Chỉ riêng cho người ấy

Từ khi biết đợi chờ

 

Mỗi ngày một lá thơ

Ðến độ lúc tàn thu

Em về gom xác lá

Mang gởi người mịt mù

 

Anh từ đấy biếng đàn

Ngồi đếm giọt mưa tan

Như mộng tình tan vở

Như tơ sầu ai đan

 

 

 

 

Dỗi anh

 

Lại dổi anh nữa nhé

Gọi người ta cô bé

Thèm thư cho anh nữa

Cho anh buồn dăm bửa

 

Em dổi anh rồi đó

Sao bảo em dại khờ

Ði thương chi thằng ngốc

Ghét cho anh mãi chờ

 

Em ghét anh rồi đó

Sao cấm người ta thương

Khi tình đã vấn vương

Tự buổi đầu gặp gở

 

Sao anh cứ lặng thinh

Cho em buồn một mình

Ðể khi chiều tàn xuống

Ôm mộng kẽ si tình