Tho du?ng

Thơ  đường

 

 

 

 

 

 

Home 
Du Huong 
Tho duong 

 

 

 

 

Xướng:

 

Lời Tâm Sự

 

Đây trà ba’ch thảo ngạt ngào hương

Cạn che’n mời anh để tỏ tường

Dẫu ca’ch ngàn trùng lòng vẫn nhơ’

Dù xa vạn dặm dạ hoài thương

Bao Vinh quyê’n luyê’n trao tâm sự

Vĩ Dạ bâng khuâng gởi mộng thường

Ca’ch biệt bao thu sầu lữ thư’

Mơ về Xư’ Huê’ buổi hừng dương!

                                           -VH-  

Hoạ:

 

 Chén tiển đưa

 

Mời ai dùng tạm chén trà hương

Góp bóng, trăng khuya, dáng tỏ tường

Thiếp nẻo khuê phòng chôn mấy nhớ

Chàng nơi biên ải lấp nghìn thương

Tề mi kính đó chun tâm sự

Cử án dâng đây chén mộng thường

Vẳng tiếng xa xa gà gáy sáng

Xin chàng cạn chén kẽo hừng dương

                                                    -glc- 

Xướng:

 

Thoáng Vu Vơ

 

Em ôm gối chiếc tháng ngày trông

Mộng mị yêu đương má ửng hồng

Vơ’ vẫn dòng thơ trao nỗi nhớ

Vu vơ khúc hát gởi niềm mong

Nhờ mây nhắn hộ lời tâm sự

Hỏi gió đưa thay tiếng của lòng

Nguyệt hé mành thưa đưa mắt liếc

Em cười bẽn lẽn ngắm trời không!

                                             -VH-

Hoạ:

 

Ngày ấy

 

Nhìn Thu lặng lẻ tháng ngày trông

Nhớ mấy em xưa má ửng hồng

Len lén trao tay thư luyến nhớ

Thì thầm ca khẽ khúc chờ mong

Mưa ơi nhắn giúp câu tâm sự

Gió hởi trao thay tiếng nhạc lòng

Đếm lá bên song tìm dỉ vảng

Người đây kẽ đó, khoảng trời không

                                             -glc-

Mộng

 

Vô tình lạc bước chốn xinh xinh

Ðó bướm, kia hoa, lá gợn mình

Mặc khách lân la rời chốn tục

Tao nhân đắm đuối cảnh tiên linh

Câu thơ vội chép trao đây ý

Chén rượu thay quà gởi đó tình

Gác chuyện nhân gian bao biến đổi

Cùng ai xây mộng, mái lều tranh

   -glc-

 

Tà Dương

 

Một chiếc thuyền câu mặc tháng ngày

Lênh đênh sóng nước tỉnh rồi say

Lau ngàn ngớ ngẫn chờ trăng mọc

Cỏ nội chơ vơ vắng nhạn bay

Ông lái buông chèo, xuôi sóng nước

Cô hàng xoả tóc, gió chiều lay

Sương lam nhuộm kín bờ sông lạnh

Nhẹ khép tà dương hoạ bóng mây

-glc-

Thực

 

Nam kha tỉnh giấc hãy còn xinh

Vẳng gáy thôn xa, bổng trở mình

Tí tách mưa rơi, cây xào xạc

Rù rì gió thoảng, bóng lung linh

Chăn bông nẽo tục còn say mộng

Áo lụa non tiên mãi đắm tình

Ngọn bấc vừa tàn khêu thêm sáng

Đề thơ kể lại chuyện trong tranh

  -glc-

 

 Tình quê

 

Bật khóc đau lòng đất mẹ ơi

Con xa mãi tận nẽo đường đời

Còn chưa trót được lời trao bảo

Đã vội mang thân kiếp nỗi trôi

Xứ lạ chưa quên nơi cố quận

Quê người vâñ nhớ chốn xa xôi   

Tha hương nhắn gửi câu thơ muộn

Viễn xứ tình quê nhắn mấy lời

-glc-

 Trăng

 

Trăng đâu không sáng giửa trời xinh

Trăng nhớ thương hay tủi phận mình

E ấp sau mành hình lóng lánh

Thẹn thùa trước ngỏ dáng lung linh

Soi nẻo cô phòng người thiếu phụ

Sáng trên bến nước khách hữu tình

Thoang thoảng heo may thu trở lạnh

Trăng theo sương gió xạt xào tranh

  -glc-

 

 

 Thán

 

Thời gian mấy xoá được người ơi

Dẩu cách xa xôi dẩu cuộc đời

Xứ lạ bùi ngùi thân lắm nỗi

Quê người chán ngán kiếp buồn trôi

Hè đi lấy cả câu thương nhớ

Thu lại riêng mang nỗi xục xôi

Góp lấy dùm tôi màu lá úa

Ươm vào ảo ảnh nguyện y lời

-glc-

Nước non

 

Nước non ai khéo tạc nên xinh

Khúc khuỷu quanh co uốn lượn mình

Loa cổ Bạch Đằng còn chiến tích

Mê Linh Hoàn Kiếm đất anh linh

Sông Đà núi Tản sinh hào kiệt

Đỉnh Ngự giòng Hương biết mấy tình

Sách sử nghìn năm còn để mãi

Bao giờ non nước bớt tương tranh

 -glc-

Tiểu sư phụ

 

Chùa chiền sao chú biếng dâng hương

Quét dọn ngoài trong đón thập phương

Chuối oản không lo thầy tỉnh giấc

Trà chun chẳng liệu phật không chuông

Lăm le dấn bứơc đường trần tục

Hớn hở lê chân rảo phố phường

Ghé mắt thơ tình tìm mộng ảo

Câu kinh tiếng kệ quẳng chân giuờng    

-glc-

 

Đầu năm đông lạnh ở quê người
Hoa cỏ tìm đâu nụ thắm
tươi
Tuyết phủ đôi bề   chim biếng hót
Mây giăng tứ  phía gió thôi
cười
Củi hồng    sưởi mãi  lòng còn lạnh
Cơm trắng  đơm hoài dạ chẳng
nguôi
Chuối sứ canh bầu hương chất ngất
Mẹ già sớm tối vẫn đường
xuôi

 -glc-

Ðưa Tiển (1)

 

Lất phất mưa bay cũng chốn nầy

Em đi biền biệt cuối chân mây

Sương lam phủ kín mờ  trên lá

Khói trắng vờn bay quyện đỉnh cây

Lạc lỏng chim bằng nơi cuối nẻo

Bơ vơ nhạn tủi chốn lầu Tây

Cầm tay tiển biệt sao không nói

Chuốc cạn  cho  nhau  chén rượu cay

-glc-

Tôi muốn

 

Tôi muốn đời tôi mãi lạnh lùng
Cuộc đời con gái cứ ung dung
Đừng quen đừng biết đừng nhung nhớ
Để mãi lòng này khỏi rối tung
Chẳng nhận thư tình qua sách vở
Không thèm hò hẹn chuyện mông lung
Đêm về tôi sẽ thèm ôm mộng
Người ấy !!! người ta !!!  người (xếếế) dưng??

 -glc-

 Mống chuồng

 

Dạm mấy trầu cau cũng vãn tuồng

Má hồng dẩu muốn, há tuồng luông

Bà mai chết tiệt không nghe tiếng

Ông mối lang thang chắc đắm xuồng

Lủ bạn dăm cô sang bến cả

Đàng trai mấy đám, hỏi rồi buông  

Kiếm chồng sao khổ thân ghê nhỉ

Chả nhẻ tầm phu tận bản Muông

-glc-

Tập làm thơ

Đã Đường phải luật khó phân hai
Xoá xoá bôi bôi ý đổi hoài
Trắc trắc cô em lo chẳng đúng
Bằng bằng anh bạn cứ luôn sai
Gieo vần ba bốn ôi sao nãn
Kết vận sáu năm thiệt chán thay
Niệm ý chưa tròn thơ đã cạn
Đành thôi hạ bút gọi tân khai

 -glc-

Cơn gió

 

Cơn gió mi làm cát bụi bay

Giận rồi ! Mi để mắt ta cay

Không buổn? gớm nhỉ mi nhoà nhạt

Chẳng khóc ! Chao ôi lệ chảy đầy

Tháng tháng lang thang trêu ghẹo nguyệt

Ngày ngày lòng lộng cợt đùa mây

Đêm nay dừng bước bên song vắng

Dẩm nát tim non tự lúc này  

-glc-

 Vọng

 

Đầu năm đông lạnh ở quê người

Hoa cỏ tìm đâu nụ thắm tươi

Tuyết phủ đôi bề chim biếng hót

Mây giăng tứ  phía gió thôi cười

Củi hồng sưởi mãi  lòng còn lạnh

Cơm trắng đơm hoài dạ chẳng nguôi

Chuối sứ canh bầu hương chất ngất

Mẹ già sớm tối vẫn đường xuôi

-glc-

 

 

Tôi muốn đời tôi mãi lạnh lùng

Cuộc đời con gái cứ ung dung

Đừng quen đừng biết đừng nhung nhớ

Để mãi lòng này khỏi rối tung

Chẳng nhận thư tình qua sách vở

Không thèm hò hẹn chuyện mông lung

Đêm về tôi sẽ thèm ôm mộng

Người ấy !!! người ta !!!  người (xếếế) dưng??

-glc-

 

Làm sao?

 

Cô ấy nhà bên ghé bước qua

Không trà không rượu chẳng bông hoa

Vài vần để lại, e lợt lạt

Mấy chử mang theo, chút đậm đà

Xoá mất những lo phiền ý khách

Để còn luống nỗi phật lòng ta

Liệng chuột tránh sao đồ phải bể

Mắng con cũng nễ chút tình cha

-glc-

Hạ bút

 

Đã Đường phải luật khó phân hai

Xoá xoá bôi bôi ý đổi hoài

Trắc trắc cô em lo chẳng đúng

Bằng bằng anh bạn cứ luôn sai

Gieo vần ba bốn ôi sao nãn

Kết vận sáu năm thiệt chán thay

Niệm ý chưa tròn thơ đã cạn

Đành thôi hạ bút gọi tân khai

-glc-

Ðưa Tiển(2)

 

Đưa người chuốc chén hết chiều nay

Kẽ ở, người đi chốn bụi bay

Luyến luyến, lưu lưu, tình bổng nặng

Đưa đưa, tiển tiển, mắt thêm cay

Đường xưa lộng gió lời chưa cạn

Nẽo cũ mờ sưong chén chẳng đầy

Chuyển bánh đoàn tàu, đi biệt nhé

Khóc mà chi nữa mộng vờn bay

-glc-

Cung sầu

 

Gió gọi mưa về họa dáng mây

Hiu hiu gió thổi ở phương nầy

Hàng cây lơi lả chừng trơ bóng

Phố nhỏ im lìm mặc nắng vây

Tiếng hát ngày xưa chưa nhạt nổi

Lời ca năm củ khó hề khuây

Em đi thuở ấy xa biền biệt

Kẻ dạo cung sầu trong đắng cay

-glc-

Xướng:

 

Nổi nhớ(của VX)

 

Nổi nhớ dâng theo những áng mây

Hồn thơ trĩu nặng ước mơ đầy

Bước qua lôí vắng vào cung mộng

Dừng laị bên dòng suối đắm say

Mượn bút ,họa ngay dăm nét chữ

Vay vần vẽ vôị chút tình ngây

Chén thương xin cạn theo xa cách

Gởi cuối chân trời gió cuốn bay

-Hb-

Hoạ:

 

Thầm lặng

 

Nghe hồn thầm lặng với trời mây

Mơ ước soi trong chén rượu đầy

Nghiêng ngã dòng đời chưa tỉnh giấc

Lặn lờ bể ái vẫn còn say

Tơ vương trăm mối vây ai dại

Nhện bủa nghìn dây buộc kẽ ngây

Nhớ mãi người ơi xa cách quá

Cung sầu theo gió mộng chiều bay

-glc-

Chạnh nhớ

 

Mưa lạnh hoàng hôn mưa lạnh bay

Đàn chim lẻ bạn gọi kêu bầy

Mây đen che kín trời thương nhớ

Sương trắng mờ dâng nẻo đắng cay

Tiển biệt anh trao câu thơ vụng

Chia ly em gửi mảnh trâm cài

Chiều nay mưa đổ, chiều xa xứ

Chạnh nhớ người xưa, nhớ ngất ngây

10/2003 glc

Thơ tệ

 

Thơ làm tệ bạc chỉ mình tôi

Cũng viết đôi phen thả nước trôi

Những ngở phen nầy văn chắc bảnh

Ai dè lắm lúc phú thêm tồi

Nhâm nhi cho cố e lên dấm

Nghiền ngẩm dăm khi chỉ dụ dòi

Hết xoá lại bôi thêm ứ rác

Văn chương sách vở ráng tô bồi

glc

Hoài vọng

 

Bao năm lãng tử biệt quê hương

Bỏ lại nhà xưa lẫn phố phường

Luống cải dãi dầu vì gió bảo

Vườn rau rên xiết với phong sương

Mẹ già khắc khoải bao thương nhớ

Con trẻ ưu tư nỗi vấn vương

Đã mấy thu về trên xứ lạ

Chưa lần trở lại chốn thân thuơng

10/2003 glc

Than

 

Lử khách chồn chân ghé bước qua

Tình thơ tiếng nhạc ý chan hoà

Mây ngàn hạc nội còn vương vấn

Quê củ tình xưa vâñ thiết tha

Mưa đổ phố người, nồng nghiã củ

Nắng nơi xứ lạ, lạnh tình xa

Đêm nay mượn ý trao tâm sự

Người có vui chăng buổi vắng nhà

-glc-