Tho du?ng

Thơ  đường Glc - Van Hac

 

Xướng - Hoạ  Glc - Vân Hạc

 

 

 

 

 

Home 
Du Huong 
Tho duong 

 

 

 

 

Xướng:

 

Lời Tâm Sự

 

Đây trà ba’ch thảo ngạt ngào hương

Cạn che’n mời anh để tỏ tường

Dẫu ca’ch ngàn trùng lòng vẫn nhơ’

Dù xa vạn dặm dạ hoài thương

Bao Vinh quyê’n luyê’n trao tâm sự

Vĩ Dạ bâng khuâng gởi mộng thường

Ca’ch biệt bao thu sầu lữ thư’

Mơ về Xư’ Huê’ buổi hừng dương!

 

                                           -VH-  

 


 

Hoạ:

 

 Chén tiển đưa

 

Mời ai dùng tạm chén trà hương

Góp bóng, trăng khuya, dáng tỏ tường

Thiếp nẻo khuê phòng chôn mấy nhớ

Chàng nơi biên ải lấp nghìn thương

Tề mi kính đó chun tâm sự

Cử án dâng đây chén mộng thường

Vẳng tiếng xa xa gà gáy sáng

Xin chàng cạn chén kẽo hừng dương

 

                                                    Glc

 


 

Xướng:

 

Thoáng Vu Vơ

 

Em ôm gối chiếc tháng ngày trông

Mộng mị yêu đương má ửng hồng

Vơ’ vẫn dòng thơ trao nỗi nhớ

Vu vơ khúc hát gởi niềm mong

Nhờ mây nhắn hộ lời tâm sự

Hỏi gió đưa thay tiếng của lòng

Nguyệt hé mành thưa đưa mắt liếc

Em cười bẽn lẽn ngắm trời không!

                                       

      -VH-

 


 

Hoạ:

 

Ngày ấy

 

Nhìn Thu lặng lẻ tháng ngày trông

Nhớ mấy em xưa má ửng hồng

Len lén trao tay thư luyến nhớ

Thì thầm ca khẽ khúc chờ mong

Mưa ơi nhắn giúp câu tâm sự

Gió hởi trao thay tiếng nhạc lòng

Đếm lá bên song tìm dỉ vảng

Người đây kẽ đó, khoảng trời không

                                        

     Glc

 


 

Xướng:

 

 Tầm Hạc

 

Gió mây đưa Hạc chốn xa xôi

Mõi cánh chim đi tận cuối trời

Mưa gió dập vùi, câu nặng nhẹ   

Bảo giông rả cánh, tiếng đầy vơi

Câu thơ xướng hoạ còn đâu nữa

Giấy bút gọi mời chỉ thế thôi

Hoàng hạc lầu đây người mấy nẽo

Quỳnh Hương một thoáng , tiếng ru hời

 

Glc

02/2004

Hoạ:

 

 

 

Bay vào giữa xư’ lạ xa xôi

Ca’nh hạc  bâng khuâng ngă‘m đâ’t trời

Vọng nguyệt bao mùa hồn ngơ’ ngẫn

Mơ hoa một giâ’c tri’ chơi vơi

Phòng loan chiê’u gâ’m nào vương vâ’n

Ga’c phượng rèm châu bỏ mặc thôi

Ghe’ bươ’c phương này lòng chợt â’m

Miên man  tâ’c dạ điệu ru hời

 

 

Vân Hạc

 

Xướng:

 

Về đây

 

Từ nay quên nhé chuyện xa xôi

Quên cả non cao, cả biển trời

Lá úa bao mùa thôi đã hết

Trăng hờn mấy thuở chẳng còn vơi

Nghìn trùng hạc nội bơ vơ, dứt

Vạn nẻo mây ngàn lãng đãng, thôi !

Phương ấy vào xuân tình chửa ấm

Về đây nối lại khúc ru hời !

 

Glc

 

Hoạ:

 

 

 

Vu vơ hạc tră‘ng dạo xa xôi

Lạ qua’ quanh đây cảnh đâ’t trời

Nă‘ng niu’ chân mây bay lững thững

Sương ôm ca’nh gio’ lươ’t chơi vơi

Chim chuyền tâ’u khu’c “Hoài Lưu Luyê’n”

Bướm lượn ca bài “Mãi Nhơ’ Thôi”

Suô’i nhạc sông thơ bao y’ vị

Lòng vui lâ’p hê’t nỗi ơi hời

 

Vân Hạc  

 

Xướng:

 

 Bước chân dò dẩm chốn xa xôi

Tìm chuyện thân thương giửa đất trời

Nhớ mấy đường xưa chiều gió lặng

Thương sao ngỏ củ tối trăng vơi

Mây đưa xao xuyến hoài chưa dứt

Sao gởi cô đơn mãi chẳng thôi

Nghe chỉ đâu đây đời hiu hắt

Ai về xin gởi chút duyên hời

 

Glc

 


 

 

Xướng:

 

 Phong Cảnh Hữu Tình

 

Vu vơ dạo bươ’c ngắm trời xinh

E’n lượn, quyên ca, nhạn tắm mình

Nắng giỡn cành thông mơ da’ng tục

Mây vờn bo’ng liễu mộng hồn linh

Hoa tươi he’ nhụy tương tư y’

Bươ’m thắm phô màu ngơ’ ngẫn tình

Ao’ trắng em đi chiều lộng gio’

Hài hòa cảnh vật tuyệt vời tranh

 

Vân Hạc

 

 

Hoạ:

Thực

 

Nam kha tỉnh giấc hãy còn xinh

Vẳng gáy thôn xa, bổng trở mình

Tí tách mưa rơi, cây xào xạc

Rù rì gió thoảng, bóng lung linh

Chăn bông nẽo tục còn say mộng

Áo lụa non tiên mãi đắm tình

Ngọn bấc vừa tàn khêu thêm sáng

Đề thơ kể lại chuyện trong tranh

Glc 

 

Xướng:

 

Nữ Sinh

 

Lụa mỏng vờn bay a’o trắng xinh

Bờ vai suô’i to’c xõa bên mình

Chim trời bỡ ngỡ vùng tiên cảnh

Ca’ nươ’c bàng hoàng bê’n hiển linh

Qua’n vắng người chờ trao mộng ươ’c

Đường xa kẻ đợi gởi ân tình

Em đi nắng nhẹ vương màu aó

Đẹp cả bầu trời lẫn nét tranh

 

Vân Hạc 

Hoạ:

 

Trăng

 

Trăng đâu không sáng giửa trời xinh

Trăng nhớ thương hay tủi phận mình

E ấp sau mành hình lóng lánh

Thẹn thùa trước ngỏ dáng lung linh

Soi nẻo cô phòng người thiếu phụ

Sáng trên bến nước khách hữu tình

Thoang thoảng heo may thu trở lạnh

Trăng theo sương gió xạt xào tranh  

 

Glc

 

 

Xướng:

 

 Gia’ng Ngọc

 (Mượn tên bài ha’t của Ngô Thụy Miên)

Da’ng nhỏ em đi dươ’i nắng xinh

Ngàn hoa vạn bươ’m khẻ nghiêng mình

Thi nhân lạc bươ’c thiên thai động

Lữ kha’ch mê hồn chô’n hiển linh

Mắt phượng đăm chiêu bao mộng ươ’c

Mày ngài â’p ủ lắm duyên tình

Môi hồng he’ nhụy hoa hàm tiê’u

Tóc xoã buông dài đẹp tựa tranh

 

Va^n Ha.c

Hoạ :

 

Mộng

 

Vô tình lạc bước chốn xinh xinh

Ðó bướm, kia hoa, lá gợn mình

Mặc khách lân la rời chốn tục

Tao nhân đắm đuối cảnh tiên linh

Câu thơ vội chép trao đây ý

Chén rượu thay quà gởi đó tình

Gác chuyện nhân gian bao biến đổi

Cùng ai xây mộng, mái lều tranh

Glc

 

 

 

Hoạ:

 

Nước non

 

Nước non ai khéo tạc nên xinh

Khúc khuỷu quanh co uốn lượn mình

Loa cổ Bạch Đằng còn chiến tích

Mê Linh Hoàn Kiếm đất anh linh

Sông Đà núi Tản sinh hào kiệt

Đỉnh Ngự giòng Hương biết mấy tình

Sách sử nghìn năm còn để mãi

Bao giờ non nước bớt tương tranh

Glc

 


 

 

Xướng:

 

Mống chuồng

 

Dạm mấy trầu cau cũng vãn tuồng

Má hồng dẩu muốn, há tuồng luông

Bà mai chết tiệt không nghe tiếng

Ông mối lang thang chắc đắm xuồng

Lủ bạn dăm cô sang bến cả

Đàng trai mấy đám, hỏi rồi buông  

Kiếm chồng sao khổ thân ghê nhỉ

Chả nhẻ tầm phu tận bản Muông *

Glc