Glc-TS_PK

Thơ  đường Glc

 

  

 

 

 

 

 

Home 
Du Huong 
Tho duong 

 

 

 

 

Nguyên Xướng

 

THÚ VỀ VƯỜN

 

Bao năm xa cách chốn quê xưa

Kỹ niệm êm đềm tôi vẫn ưa

Bến nước trăng soi trong quạnh vắng

Cây đa năm cũ,lá lưa thưa..?

Ngôi chùa ngói đỏ trông thanh thoát

Khóm trúc xinh xinh khó tả vừa...

Ham muốn phồn hoa ai có biết

An nhàn chỉ có ở quê xưa .

 

-PK-


Bài họa

 

Luyến phồn hoa

 

Thành đô nhộn nhịp tự nghìn xưa

Xa mã bon chen lắm kẽ ưa

Xanh đỏ ngọn đèn người chẳng vắng

Vàng đen phố xá chợ không thưa

Nam thanh trang nhả, lời chê ít

Nử tú mộng mơ, nói mấy vừa

Kẻ sĩ dấn thân an tế thế

Rạng danh bao thuở với người xưa

 

Glc


 

Nguyên Xướng

 

KHÓC THA HƯƠNG

 

Viễn xứ tha hương mãi xót xa

Bao năm cách biệt chốn quê nhà

Đêm thương trăng lẽ soi đường vắng

Ngày nhớ mưa sầu ướt cánh hoa

"Nhớ nước đau lòng con quốc quốc

Thương nhà mỗi miệng cái gia gia"

Đọc thơ Nữ Sĩ lòng xao xuyến

Gió lạnh canh tàn giọt lệ sa

 

-PK-

 


 

Bài họa

 

Sầu cố quận

 

Ngắm gió đưa mây tự chốn xa

Bên hiên chợt nhớ mấy quê nhà

Mây ngàn hạc nội, đâu hàng liểu

Nghỉa củ tình xưa, vắng dáng hoa

Mưa đổ phố người, thương quốc quốc

Nắng nơi xứ lạ, nhớ gia gia

Đêm nay mượn ý trao tâm sự

Trăng lặn sương khuya thấm giọt sa

 

Glc

 


 

Nguyên Xướng

 

Chạnh nhớ

 

Mưa lạnh hoàng hôn mưa lạnh bay

Đàn chim lẻ bạn gọi kêu bầy

Mây đen che kín trời thương nhớ

Sương trắng mờ dâng nẻo đắng cay

Tiển biệt anh trao câu thơ vụng

Chia ly em gửi mảnh trâm cài

Chiều nay mưa đổ, chiều xa xứ

Chạnh nhớ người xưa, nhớ ngất ngây

 

Glc

 

Bài họa

 

Chạnh nhớ

 

Cánh chim lẻ bạn cánh chim bay

Cất tiếng kêu thương gọi nhớ bầy

Loan Phượng hai phương đầy áo não

Phong Vân đơn bước lắm chua cay

Ơ thờ chăn chiếu đêm tàn lụn

Xao lãng lược gương trâm biếng cài

Người ở nơi nào người thấu hiểu

Mảnh hồn cô độc hóa như ngây

 

-PK-

 

 

Bài họa

 

Thăm Bạn

 

Bên sông én liệng lá vàng bay

Đàn bướm không qua chim gọi bầy

Ngàn lá lìa cành gây nỗi nhớ

Sương mờ rơi đọng tạo sầu cay

Thăm anh viết vội vần thơ vụng

Gởi bạn thảo nhanh ý thật ngay

Bốn biển năm châu vui xướng hoạ

E người châm biếm nét thơ ngây

 

TS


 

Nguyên Xướng

 

Ðưa Tiển

 

Lất phất mưa bay cũng chốn nầy

Em đi biền biệt cuối chân mây

Sương lam phủ kín mờ trên lá

Khói trắng vờn bay quyện đỉnh cây

Lạc lỏng chim bằng nơi cuối nẻo

Bơ vơ nhạn tủi chốn lầu Tây

Cầm tay tiển biệt sao không nói

Chuốc cạn cho nhau chén rượu cay

 

Glc

 


Bài họa

 

Hoạ:

 

Uống cạn đi anh chén rượu nầy

Mai người gốc bể kẻ chân mây

Võ vàng trăng mộng soi ghềnh đá

Se sắt thu hàn úa lá cây

Dõi cánh chim bay ngoài biển Bắc

Đợi làn mây lạc cuối trời Tây

Nghẹn ngào khôn thốt lời từ biệt

Chưa khóc dường như mắt đã cay !!!

 

 

PK


Nguyên Xướng

 

Gửi bạn

 

Đề thơ gửi bạn vốn không quen

Chưa gặp một lần gọi chút duyên

Dăm bận nhặt hài, lòng mấy thoả

Bao phen lai vảng, chí luôn bền

Như diều gặp gió chiều trên bến   

Tợ cá ra sông buổi vắng thuyền

Xướng hoạ giờ đây cùng nhịp điệu

Mời người tao nhã khãy cung huyền

 

Glc

 

Bài họa

 

 

 

Bốn biển năm châu dẫu lạ quen

Ghé đây trao gởi chút tơ duyên

Ba lần thăm viếng lòng chưa thoả

Bốn bận đề thơ dạ vẫn bền

Mặc khách mong thương đò cập bến

Thi nhân quí trọng ước chung thuyền

Đường thi xướng hoạ tình huynh đệ

Lưu Thuỷ Cao sơn gảy lục huyền

 

TS

 

Bài họa

 

Trước lạ ngày sau cũng sẽ quen

Thi nhân tương ngộ bởi thiên duyên

Miệng đời cay nghiệt bao buồn nản

Tình bạn thiết tha bấy vững bền

Trở lại vườn xưa trăng khuất bóng

Về thăm bến cũ vắng con thuyền

Cao Sơn Lưu Thủy nhờ mây gió

Gởi đến tri âm khúc diệu huyền

 

PK


 

 

Nguyên Xướng

 

Thỏa lòng

 

Gửi người phương ấy chẳng hề quen

Xướng họa đôi vần gọi chút duyên

Mấy độ gió sương, tình chẳng bạc

Bao lần mưa tuyết nghĩa không quên

Đò xa mấy lượt còn trông bến

Khách đến bao phen vẫn đợi thuyền

Sóng vổ mạn ghềnh, mời cạn chén

Đó đây cho thỏa khúc lục huyền

 

Glc

 

Bài họa

 

Chung Lòng

 

Ngày tháng lạ xa nay đã quen

Chắc rằng tiền kiếp có nhân duyên

Lưu Bình tình ấy không phai bạc

Dương Lễ nghĩa này há dễ quên

Thu đến heo may đò đợi bến

Đông về giá lạnh khách sang thuyền

Rượu đào tri kỷ xin nâng chén (1)

Ngàn tiếng tơ lòng gởi bạn tiên (2)

 

TS

 

 

 

Không quên

 

Dạm mấy vần thơ gửi bạn quen

Phải chăng ai đó gọi tiền duyên

Non xanh há dể lòng lay chuyển

Nước biếc nào lo ý chẳng bền

Ngỏ củ đến tìm, người ngăn lối

Bến xưa muốn ghé, sóng xô thuyền

Bổng trầm dạo khúc lòng riêng tỏ

Dẩu chẳng hoà chung nhip tấu huyền

 

Glc


 

 

Nguyên Xướng

 

Nhớ Cố Hương

 

Từ thuở ra đi năm tháng dài

Việt Nam nhung nhớ mãi không phai

Tường Vi mấy độ hoa tàn nở ?

Mây trắng bao lần mây chuyển xoay

Cố quận ngùi trông hồn đắng xót

Quê người lưu lạc mắt buồn cay

Tha hương lặng ngắm cung Hằng chiếu

Thầm hỏi trăng vàng ghé mái ai?

 

TS  


 

Bài họa

 

Nhớ Cố Hương

 

Giả biệt quê hương, tiếng thở dài

Bao lần thu đến dáng thu phai

Nụ Quỳnh chớm nở, Quỳnh chưa nở

Cơn lốc vần xoay, lốc vẫn xoay

Ðất khách u sầu trong ngấn lệ

Quê người tủi phận, chén men cay

Muôn trùng gửi gió về nơi ấy

Nhạc nhớ Tầm Dương, ta nhớ ai ?  

 

Glc


 

Nguyên Xướng

 

 Đêm Trăng Nhớ Chị

 

Chị ơi !Em nhớ chị khôn nguôi

Ánh mắt ngày xưa lẫn nụ cười

Một lũ em thơ vai chị nặng

Một đàn trò nhỏ ngọn đèn khơi

Tay đan chiếc áo sầu cô phụ

Đối bóng đơn phòng khóc lẻ loi

Trăng sáng đêm nay nơi xứ lạ

Chị ơi ! Em nhớ chị khôn nguôi

 

BichKhuyen

 


Bài họa 

 

Gởi em

 

Tình xưa nghĩa củ chẳng hề nguôi

Chị vẫn chờ ai dẩu biếng cười

Gió lạnh thương người nơi viễn xứ

Tuyết rơi nhớ kẽ chốn mù khơi

Đường kim xỏ mãi, còn đơn bóng

Mối chỉ lượt hoài vẫn lẽ loi

Thương trẻ còn thơ đành nuốt lệ

Mặc ai đưa đẩy tiếng đầy vơi

 

Glc

 


 

Nguyên Xướng

 

Thúy Kiều

 

Vườn Thúy năm xưa cảnh nhuốm buồn

Vắng nàng thiếu nữ thắt lưng thon

Lầu xanh mấy bận đời hoa rửa

Gác tía bao lần ngấn lệ tuôn

Bạc phận gian truân lìa cố quân

Má hồng trôi nổi cách khuê môn

Chuông chùa vang vọng chiều phai nắng

Hờ hửng Xuân qua một mảnh hồn

 

Bích Khuyên

 

 

 

Bài họa 

 

Thúy Kiều

 

Một kiếp hồng nhan nghỉ lại buồn

Vườn xưa ai đọi dấu chân thon

Truân chuyên số kiếp, hoa tàn úa

Trôi nổi mệnh phần, cỏ héo hon

Những ngở trao thân nơi tướng phủ

Nào hay gởi phận chốn thiền môn

Tiền đường đành mượn gieo thân ngọc

Quên cả sầu bi, nhẹ cỏi hồn

 

Glc 

 

 

 

Bài họa 

 

Thúy Kiều

 

Hồng nhan bạc mệnh cảnh đau buồn

Vườn Thúy u sầu vắng gót thon

Kim Trọng tình xưa tàn héo úa

Thúc Lang nghĩa mới  xót đau thương

Thanh Lâu mấy bận hồn tan nát

Trướng phủ bao lần lệ chảy tuôn

Hiếu thảo vẹn toàn tan nát ngọc

Nghiệp đời sạch nợ nhẹ tâm hồn

 

TS


 

 

Nguyên Xướng

 

Nhớ Người Năm Trước

 

Trở về thăm lại cảnh quê hương

Nhìn nước hồn đau lệ đoạn trường

Hà Nội , hồ Gươm mây sáng viếng

Sài Gòn , Gia Định nắng chiều vương

Sông Hương viễn khách sầu da diết

Đại Nội thi nhân lệ tiếc thương

Trường cũ còn đây không bạn hữu

Nhớ người năm trước lệ mưa sương !

 

04/2004

 

TS

Bài họa 

 

Về quê củ

 

Hai mươi năm chẳn biệt quê hương

Trở lại đường xưa luống đoạn trường

Lối củ đền xưa mưa lạnh viếng

Đường hoang miếu vắng gió nồng vương

Nhà xiêu ngói đổ , buồn da diết

Tường ngả vách nghiêng lặng tiếc thương

Cảnh đấy người đâu ngày tiển biệt

Lam chiều lãng đãng quyện mù sương

 

04/2004

 

Glc

 

Bài họa 

 

CỐ HƯƠNG

 

Chốn cũ em về đây cố hương

Rưng rưng lòng thỏa mộng đêm trường

Gò Công , Vàm Láng hồn mơ tưởng

Rạch Giá , Hà Tiên dạ vấn vương

Than Thở hồ thơ buồn man mác

Ninh Kiều bến đợi ngậm ngùi thương

Bao năm xa cách người đâu vắng

Quạnh quẽ nơi này lạnh gió sương...

04/2004

 

HuongXuan


 

 

Nguyên Xướng

 

Đêm Xuân Vắng Bạn

 

Xuân sang đàn én lượn xa xa

Tiếng vạc lạc đàn gọi diết da

Thuở ấy Ninh Kiều chèo đối bóng

Bây chừ xứ Mỹ bước chia xa

Mênh mông sương lạnh xuyên tà áo

Man mác trời buồn mây gió qua

Vắng bạn tri âm sầu khó cạn

Nhớ nhung sóng cuộn ngập hồn ta

 

TS


 

 

Bài họa 

 

Thu nhớ

 

Thu về chạnh nhớ kẻ dường xa

Gió lộng ngoài kia lạnh buốt da

Trước cổng Tam quan thề chẳng cách

Trong đình cụ Nguyễn nguyện không xa

Lung linh trăng sớm chờ mây đến

Lấp lánh sao khuya đợi gió qua

Thấm thoát dòng đời bao cách trở

Tình riêng thu ấy chỉ còn ta

 

Glc 


 

Nguyên Xướng 

 

NÉN HƯƠNG LÒNG

 

Ba lạy cúi chào mộ nghĩa trang

Hương lòng một nén , lệ đôi hàng

Hồn anh siêu thoát đời thanh thản

Bè bạn lang thang kiếp bẽ bàng

Áo trận trăng tàn đêm chiến tuyến

Quan tài Thu quạnh nắm xương tan

Vì nước trọn đời thân nguyện hiến

Xin gởi tình tôi đến suối vàng

 

TS

 

 

 

Ngậm Ngùi

 

Ngậm ngùi luyến nhớ chốn thôn trang

Thương vợ xót con lệ mấy hàng

Tù ngục đoạ đày hồn lính trận

Quê nhà gian khổ bóng tào khang

Lạnh lùng lao động nơi phương Bắc

Đói rách lầm than ở chốn Nam

Anh khóc : đau em sầu phận nước

Nghĩa ân thê tử tạc gương vàng

 

TS

 

 

 

Ngậm ngùi - Cô phụ

 

Chàng kiếp cùm gông thiếp vỏ vàng

Áo không đủ ấm lúc đông sang

Sương sa xứ Bắc buồn ngăn cách

Mưa đổ trời Nam khóc lở làng

Con mãi đòi cha, đau dạ thiếp

Mẹ hay nhắc trẻ, nát can tràng

Gió sương cô phụ đường dong ruổi

Vạn dặm thăm chồng chẳng thở than

 

Glc

 

 

Ngậm ngùi - Nức nở

 

Lờ lửng trời không ánh toả vàng

Trăng sầu heó hắt tiển thu sang

Màn treo hờ hửng niềm cô tịch

Trướng rủ bơ vơ kiếp lở làng

Nức nở chỉ e con tỉnh giấc

Nghẹn ngào lo sợ mẹ cưu mang

Khêu đèn tỏ ngọn đan thương nhớ

Đêm lạnh mờ sương dế thở than

 

Glc

 

 

Ngậm ngùi - Nức nở

 

Đêm lạnh mờ sương dế thở than

Thương chồng cực khổ chốn sơn hàn

Tranh xiêu mình thiếp, hờn mưa đổ

Mái dột không chàng, hận nước lan

Gió bấc chăn đơn cầm giá buốt

Mưa phùn áo chiếc hẳn lầm than

Quê nhà sớm tối bên rau cháo

Xót cảnh lao lung lệ chứa chan

Glc

 

Đêm Trăng Nhớ Mẹ

 

Gà dục rừng khuya chẳng bóng hình ,

Biên khu nhạn khóc ở đầu ghềnh .

Sương rơi đêm đến mờ đường lối,

Trăng chiếu lòng mơ trăng xóm mình.

Bóng mẹ ra sao trong khói lửa?

Tin nhà muốn hỏi vắng người quanh

Thư từ ngày trước khôn liên lạc

Khổ nỗi bây giờ lúc chiến chinh

 

TS

 

Khổ nỗi bây giờ lúc chiến chinh

Thương con nhớ vợ xót thân mình

Đời trai giang dọc cùng trời đất

Lính chiến sông hồ với núi xanh

Một thước gươm linh bền ý chí

Hai vai xã tắc cứu sinh linh

Tan xương nát thịt vì non nước

Khó hẹn ngày về kẻ chiến binh

 

TS

 

 

Ngậm Ngùi _ Kiêu Hảnh

 

Kiêu hảnh một lòng kẻ chiến binh

Khổ đau đâu phải chỉ riêng mình

Quê nhà bóng thiếp cùng con dại

Xóm nhỏ mẹ già với ruộng xanh

Ngang đọc đời trai vì xã tắc

Tung hoành lính chiến trọn tình anh

Ngàn mây vang dậy lời non nước

Tan giặc hoa cài áo chiến binh

 

TS

 

Ngậm ngùi - Kiêu hảnh

 

Tan giặc hoa cài áo chiến binh

Đêm Thu trăng sáng chiếu đầu ghềnh

Đèn khuya le lói ngoài thôn lạ

Sao lạc mờ lu ở xóm mình

Lời suối đổ giòng đầu vực thẳm

Tiếng chim lạc bạn hót trên cành

Ngở lời em hát ngày xưa đó

Anh mộng ngày về tan chiến chinh

 

TS

 

 

 

 

 

 

Bài họa  

 

Biệt ly

 

Gạt lệ đưa chồng đến nghĩa trang

Biệt ly đành nhắn lấy đôi hàng

Khuê phòng chiếc bóng, thân vò võ

Yên ngựa đơn thân, giặc bẽ bàng

Ba thước gươm linh, tròn nợ nươc

Dăm chòm mây bạc,  hợp rồi tan

Chiến chinh ai biết đời còn mất (*)

Xót phận hồng nhan giử đá vàng

 

Glc

 

 

 

Ngậm ngùi - Cô phụ

 

Từ thuở xa người biếng điểm trang

Liểu buồn ngơ ngẩn rủ đôi hàng

Bao năm khói lửa chàng dầu dải

Mấy độ binh đao thiếp bẻ bàng

Cuộc thế thay chiều, mong hợp phố

Vận thời đổi huớng, lại ly tan

Bắc Nam đôi nẻo đường vời vợi

Chàng kiếp cùm gông thiếp vỏ vàng

 

Glc

 

 

 

Ngậm ngùi - Tù Ngục

 

Đất Bắc vào đông rụng lá vàng

Nghe mưa tí tách ngở em sang

Dư âm tiếng hát em đầu ngõ

Kỷ niệm vòng tay anh cuối làng

Ngày ấy quen nhau bên suối vắng

Giờ đây xa cách chốn mây ngàn

Chòi tranh rách nát thân cô phụ

Lẽ bạn chim trời tiếng thở than

 

TS

 

 

Ngậm ngùi - Tù Ngục

 

Khóc tiển bạn tù ra nghĩa trang

Buồn đau mất nước rả tan hàng

Bao năm gian khổ không sờn chí

Một phút sa cơ lắm bẻ bàng

Tù ngục đời trai lòng chua xót

Cùm gông đôi lứa cảnh ly tan

Thương con còn dại em đơn bóng

Đất Bắc vào đông rụng lá vàng

 

TS

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Ngậm ngùi - Kiêu hảnh

 

Tiếng nhạn kêu sương gợi bóng hình

Trăng đà xế bóng ở bên ghềnh

Đèn khuya một bóng sầu riêng lối

Sao sáng trăm ngôi lạnh cả mình

Trước ngỏ khóm đào sương rỏ lá

Sau nhà cành chuối gió lay cành

Ầu ơ ru trẻ cho tròn giấc

Đợi lúc sơn hà bãi chiến chinh

 

Glc

 

Đợi lúc sơn hà bãi chiến chinh

Xa chàng thiếp khóc chỉ riêng mình

Đoan trang chẳng hổ cùng trăng tỏ

Tiết liệt nào thua với biển xanh

Báo đáp giang sơn, trang tuấn kiệt

Đền ơn tổ quốc, chí hùng anh

Sa cơ nay lở vào tay giặc

Kiêu hảnh một lòng kẻ chiến binh

 

Glc

 

 

Ngậm ngùi - Mơ tưởng

 

Anh mộng ngày về tan chiến chinh

Em mơ hoa nở ở bên ghềnh

Đêm khuya chẳng khóc buồn đơn bóng

Canh vắng không than khổ một mình

Con dại ngày ngày thôi hỏi bố

Mẹ già tháng tháng hết đợi anh

Bên song tuyết đổ, lò quên sưởi

Tỉnh giấc nam kha vở mộng tình

 

Glc