Glc-BichTran

Thơ  đường Glc - Bích Trân

 

  

 

 

 

 

 

Home 
Du Huong 
Tho duong 

 

 

 

 

Xướng

 

Tình quê

 

Bật khóc đau lòng đất mẹ ơi

Con xa mãi tận nẽo đường đời

Còn chưa trót được lời trao bảo

Đã vội mang thân kiếp nỗi trôi

Xứ lạ chưa quên nơi cố quận

Quê người vâñ nhớ chốn xa xôi   

Tha hương nhắn gửi câu thơ muộn

Viễn xứ tình quê nhắn mấy lời

(Sep. 07 2003,3:33]

 

glc

 

 


 

Hoạ vần:

 

Nhớ nước

 

Nhớ mãi trong lòng Tổ quốc ơi

Ông cha gian khổ đã bao đời

Non sông đổ nát đành lưu lạc

Đất nước điêu tàn phải nổi trôi

Viễn xứ lòng trông về cố lý

Tha hương mắt dõi hướng xa xôi

Bao giờ nguôi được sầu ly quốc

Ai kẻ tri âm để nhắn lời

 

 

Bích Trân

 

 


 

Xướng

 

Ta thán

 

Thời gian mấy xoá được người ơi

Dẩu cách xa xôi dẩu cuộc đời

Xứ lạ bùi ngùi thân lắm nỗi

Quê người chán ngán kiếp buồn trôi

Hè đi lấy cả câu thương nhớ

Thu lại riêng mang nỗi xục xôi

Góp lấy dùm tôi màu lá úa

Ươm vào ảo ảnh nguyện y lời

 

Glc

 

 


 

Hoạ vần:

 

Mãi Nhớ Việt Nam

 

Ta nhớ thương hoài non nước ơi

Việt Nam Tổ Quốc biết bao đời

Tiền nhân bất khuất mang hoài bảo

Gìn giữ sơn hà dẫu nổi trôi

Đất mẹ tình nồng xa mấy quận

Quê người lạnh lẻo tuyết sinh xôi

Ai ơi bốn bể trong sầu muộn

“Yêu nước Việt Nam” giữ lấy lời

 

Viễn-Phương

 

 


 

Xướng

 

Nhớ người

 

Ngang trái đôi ta lắm đoạn trường

Nhớ nào hơn nỗi nhớ người thương

Lòng buồn chẳng thiết gì gương lược

Dạ tủi không màng đến phấn hương

Nỗi nhớ ngút ngàn mây đỉnh núi

Niềm thương dào dạt sóng trùng dương

Tơ hồng nguyệt lão xe lơi mối

Dẫu biết không thành vẫn vấn vương

 

Bích Trân

 

 


 

Hoạ

 

 

 

Bên thềm ngớ ngẫn suốt đêm trường

Cách biệt vì đâu lại nhớ thuơng

Hỏi liểu, liểu buồn nên rủ lá

Chào hoa, hoa tủi để phai huơng

Đau buồn chất ngất lên cung nguyệt

Thuơng nhớ dâng tràn khắp đại dương

Đã biết duyên xưa không trọn nợ

Sao sầu tiếc mãi mối tơ vương

 

Glc

 

 


 

Xướng 

 

Tơ vương

 

Đôi ta chung xóm lại chung trường

Tình cảm lớn dần với mến thương

Đất khách bơ vơ xa xứ sở

Quê người lạc lõng cách quê hương

Câu thề gởi gấm cùng vầng nguyệt

Tiếng hẹn phân bày với ánh dương

Cho dẫu đường đời chia lối rẽ

Nhưng lòng vẫn kết mối tơ vương

 

Bích Trân

 

 


 

Hoạ

 

Tình chung?

 

Chiếc lá chơ vơ thuở đến trường

Cuộc tình thơ dại nhớ rồi thương

Đầu xanh mơ mộng hoa khoe sắc

Tóc bạc ê chề bướm chán hương

Hẹn biển bao lần cùng bóng Liểu

Thề non mấy dạo với cành Dương

Tình xưa đành gửi theo mây gió

Ai nói tình chung? Chả vấn vương !

 

Glc

 

 


 

Xướng

 

Cuộc đời ngắn ngủi

 

Cuộc đời mấy thuở được lâu dài

Như giọt sương tan trước nắng mai

Gái đẹp tuổi già như nguyệt khuyết

Trai hùng nước mất tựa sao rơi

Gương xưa còn đó buồn nhân thế

Tích cũ vẫn đây chán kiếp người

Dòng nước thời gian lờ lững chảy

Ðời này vân lộ tuyết sương thôi

 

Bích Trân

 

 


 

Hoạ

 

Cuộc đời ngắn ngủi

 

Kiếp số nào ai biết ngắn dài

Sống đây chết đó tựa sương mai

Tam tòng tứ đức xin gìn giử

Thao lược kinh luân chớ bỏ rơi

Hào kiệt dương danh đâu mấy kẽ

Nữ trung rạng tiếng được bao người

Bức tranh vân cẩu tan rồi hiệp

Than thở cho cùng cũng thế thôi

 

Glc

 

 


 

Xướng

 

Lấy chồng xa xứ

 

Đất lạ trời xa ở xứ chồng

Nhà nghèo nên phận gái long đong

Người yêu vĩnh biệt, vành tang trắng

Kẻ lạ chung thân, mắt lệ hồng

Đất Việt xa xăm thương mẹ ngóng

Trời Nam thăm thẳm nhớ cha trông

Quê người lịm kín đời xuân sắc

Tạ tội cùng ai đã đổi lòng

 

Bích-Trân

 

 


 

Hoạ

 

Tiển kẻ sang sông

 

Vỉnh biệt em yêu, em lấy chồng

Duyên sầu dang dở lấy gì đong

Tiển người rời bến cành hoa trắng

Đưa kẻ sang sông mảnh lụa hồng

Xứ lạ phu thê xin trọn đạo

Quê nhà phụ mẫu chớ lo trông

Đường tình giờ đã không chung lối

Lở chuyến đò ngang, mối hận lòng

 

Glc

 

 


 

Xướng 

 

Gánh nặng anh trao ở giữa đường

Ly tình em khóc lệ sầu vương

Đắng cay hai đứa không tròn mộng

Ngang trái chúng mình chẳng trọn thương

Cách biệt yến oanh đành rẻ lối

Đoạn lìa loan phụng phải chia phương

Xa nhau muôn kiếp còn lưu luyến

Nuốt lệ đành mang nỗi đoạn trường

 

Bích Trân

Họa

 

Thôi nhé từ nay chẳng một đường

Em về giăng mắc nỗi tơ vương

Mặn nồng bấy tháng, giờ vơi nhớ

Ân ái bao năm, cũng cạn thương

Hợp phố đành tan, ngăn cách hướng

Châu trần đã vở, biệt ly phương

Đường đời đôi ngã, mình anh góp

Nhung nhớ mang theo bước dặm trường

 

Glc